“Tôi chưa bao giờ thôi nghi ngờ Chúa, cho đến khi đọc câu chuyện này…”
Jnewsvn.com – Trong Thế chiến thứ 2, một người lính bị lạc khỏi đơn vị ở một nơi hoang vắng. Cuộc chiến vẫn rất dữ dội. Một mình trong rừng rậm, anh chợt nghe thấy tiếng quân địch đang tiến về phía mình. Anh cố gắng tìm chỗ ẩn nấp trong một cái hang nhỏ trên sườn núi.
Đang cảm thấy an toàn, anh bỗng nhận ra một khi quân địch quét qua sườn núi, họ sẽ lục soát các hang động và mình chắc sẽ chết, nên anh cầu nguyện: “Lạy Chúa xin cứu con! Nhưng cho dù bất cứ điều gì xảy ra, con vẫn yêu Chúa và tin cậy Ngài”.
Cầu nguyện xong, anh nằm im, nín thở lắng nghe tiếng bước chân kẻ địch đang tiến lại gần: “Chà, con sẽ khó thoát chết đây, Chúa ơi!”
Rồi anh thấy một con nhện đang giăng lưới trên cửa hang, và nghĩ: “Ôi! Thứ con cần là bức tường gạch chắc chắn, nhưng Chúa lại gửi cho con cái mạng nhện. Ngài đúng là có khiếu hài hước!”.
Kẻ địch càng tiến lại gần, lục soát hết hang này đến hang khác rồi đến ngay trước cửa chiếc hang cuối cùng, nơi anh đang nấp. Anh nghĩ thôi rồi. Phen này Chúa để mình chết chắc! Thế nhưng anh bỗng nghe tiếng vị chỉ huy: “Thôi. Chúng ta có thể bỏ qua việc tìm kiếm này được rồi. Nếu hắn chui vào đây thì cái mạng nhện này đâu còn nguyên như vậy”. Họ bỏ đi, và anh thoát nạn.
“Lạy Chúa, xin tha thứ cho con! Con quên rằng đối với Chúa, mạng nhện còn mạnh hơn cả tường gạch. Ngài luôn dùng những điều tưởng chừng dại dột ở thế gian để khiến những kẻ khôn phải bối rối!” (*) – anh ăn năn.
Chúa là Đấng bảo vệ bạn nếu bạn tin cậy Ngài. Hãy chia sẻ câu chuyện này để an ủi ai đó đang gặp bắt bớ, bối rối, bệnh tật, thiếu hụt, khốn cùng…
Tịnh Văn chuyển ngữ
(Nguồn: Holy Spirit TV I Ảnh: GetArchive, MilitaryImages, GettyImages, Medium)
(*) “Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những điều dại dột ở thế gian để làm hổ thẹn những người khôn ngoan; Đức Chúa Trời đã chọn những gì yếu đuối ở thế gian để làm hổ thẹn những người mạnh mẽ. Đức Chúa Trời đã chọn những gì thấp kém, bị khinh chê ở thế gian, ngay cả những gì không có, để làm cho những gì đã có ra hư không” (I Cô-rinh-tô 1:27-28)