Thượng Đế vẫn luôn tể trị, dù con người có tin hay không
Jnewsvn.com – Một trong những bí quyết lớn lao nhất mà tôi đã học hỏi qua nhiều năm, ấy là khi tôi nhận thức được sự bất năng của mình và thú nhận với Chúa, thì quyền năng Ngài sẽ được bày tỏ lớn lao. Khi nào bạn nhận thức được sự bất năng mình, và tùy thuộc hoàn toàn, trọn vẹn nơi Thượng Đế, chính quý vị đã đến gần việc sở hữu ân tứ ban cho hơn bao giờ hết.
Tôi nhớ lại một thiếu nữ dùng thí dụ này để mô tả đức tin: “Khi tập thả nổi trên mặt nước, tôi thấy mình phải hoàn toàn thoải mái, tin cậy, không chút sợ hãi rằng nước sẽ nâng tôi lên, thực vậy, và tôi nổi! Cùng một cách ấy, tôi có được đức tin!”.
Không phải vì đòi hỏi Thượng Đế mà chúng ta nhận được, nhưng ấy là nhờ tình yêu, sự thương xót và sự nhân từ mà Ngài ban cho chúng ta. Nhiều lúc ta quên rằng không một người nào trong chúng ta có thể tự mình xưng công nghĩa, không người nào xứng đáng hưởng phước hạnh dù nhỏ nhất, nhưng ta đã nhận lãnh phước hạnh nhờ vào sự nhân từ, thương xót của Ngài. Sự chữa lành là một hành động do thẩm quyền của Thượng Đế.
Khi tôi 20, tôi có thể trả lời mọi câu hỏi cho quý vị. Lúc đó tôi nghĩ: lý thuyết Thần học của tôi rất đúng, và tôi tin chắc nếu quý vị tuân theo những luật lệ nào đó, cố sức làm việc, vâng giữ mọi giới điều và tự đạt đến một trình độ tâm linh nào đó, Thượng Đế sẽ chữa lành quý vị.
Nhưng một ngày kia, cả mớ lý thuyết Thần học của tôi đổ vỡ tan tành, khi một người đàn ông vừa bước vào một buổi thờ phượng có phép lạ, đứng yên lặng không đầy 5 phút đã dạn dĩ bước lên khán đài, thú nhận: “Tai tôi vừa nghe được, và tôi thể không tin nổi điều ấy”.
Trông thấy đám đông, ông tò mò bước vào, tưởng đang có tổ chức đấu giá hay phát chẩn, ông đứng xem như một khán giả. Sau khi cật vấn, tôi được biết hơn 25 năm ông ấy không đi nhà thờ và tự liệt mình vào hạng vô thần.
Tôi có thể thuật lại hết trường hợp của những người đã được chữa lành đã ngạc nhiên, thú nhận là mình không trông mong được lành bệnh, nhưng rồi họ nức nở kêu lên: “Tôi không thể ngờ!”. Trừ phi chúng ta tìm được cách giải thích, tôi chỉ có thể nói với quý vị rằng đó là những trường hợp được chữa lành do ơn thương xót và bởi sự nhân từ của Thượng Đế.
Chúng ta quên lãng sự nhân từ của Thượng Đế, quên lãng sự thương xót cả thể của Ngài, quên rằng chúng ta không đáng nhận, cũng không xứng đáng với lòng nhân đức của Chúa. Nếu không phải vì sự nhân từ, thương xót, ân sủng và tình yêu của Thượng Đế, không một người nào trong chúng ta có thể trở thành Cơ đốc nhân, nguyên lý này không chút sai chạy trong việc chữa lành thể xác.
Lắm khi tôi nghĩ rằng Thượng Đế không mấy để tâm đến lý thuyết Thần học của con người, mà chúng ta cứ câu nệ đến việc đưa ra giáo điều cho những vấn đề chúng ta biết rất ít!
Thượng Đế không bao giờ đáp ứng đòi hỏi của con người để tự minh chứng về Ngài. Tôi lấy làm lạ vì có nhiều người cứ cố trả giá về Thượng Đế. Chúng ta không thể đặt Thượng Đế vào tình trạng thương mãi, chúng ta không thể thưa với Ngài: “Tôi không hiểu rõ về Chúa, nhưng nếu Chúa chữa lành cho tôi, tôi sẽ tin Ngài”.
Chúng ta thảy đều nghe nói về những nhà vô thần đã chối bỏ Thượng Đế bằng cách rủa sả, thách đố Ngài giết chết họ. Và khi không gì xảy ra, họ lớn tiếng tuyên bố: “Không có Thượng Đế, bằng không Ngài đã báo ứng rồi!”. Nhưng Thượng Đế không thể bị điều động.
Có những vấn đề của đời sống không thể giải đáp vì chúng ta nhìn qua một cái gương mờ. Thượng Đế hiểu biết từ thủy chí chung, trong khi chúng ta chỉ có được cái nhìn của hiện tại, lại là cái nhìn méo mó.
Năm 1865, khi Lincoln – vị Tổng Thống cao cả, nhẫn nại và quyền oai – bị ám sát, một đám đông hàng ngàn người hết sức xúc động tụ tập trên các đường phố Washington ngơ ngác, đi tới đi lui như chiên không người chăn. Họ bị tràn ngập vì nan đề, bởi tình cảm trong giờ phút bi đát đó. Nhưng giữa cơn bi thảm, một nhân vật xuất hiện trên các bậc thềm của điện Capitol, tuyên bố: “Thượng Đế vẫn tể trị, và đất nước này vẫn đang tồn tại!”. Đám đông yên lặng giải tán.
“Thượng Đế vẫn tể trị” – một câu nói vô cùng xác đáng!
Kathryn Kuhlman
(Nguồn: VietChristian; Ảnh: Unsplash)