Phép lạ hay Đấng ban phép lạ?
Jnewsvn.com – “Trong lúc người Do Thái đòi dấu lạ, người Hy Lạp tìm sự khôn ngoan thì chúng tôi rao giảng Đấng Christ bị đóng đinh vào thập tự giá, điều mà người Do Thái cho là sai lầm, dân ngoại cho là điên rồ. Nhưng đối với những người được kêu gọi (…), thì Đấng Christ là quyền năng và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời” (I Cô-rinh-tô 1:22-24)
Người Giu-đa thích phép lạ, tôi cũng vậy. Người Hy Lạp ưa khôn ngoan, tôi cũng chẳng hơn. Phép lạ là những gì vượt lên khả năng con người khiến tôi thích thú, và khôn ngoan khiến tôi thán phục.
Lạ thay, tôi không tìm thấy những điều đó trong Chúa Jesus trên đường thương khó. Người bị hiếp đáp, khốn khổ mà chẳng mở miệng. “Như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, người chẳng từng mở miệng” (Ê-sai 53:7).
Chúa không mất quyền năng, không cạn nguồn khôn ngoan, nhưng Ngài đã không dùng khả năng siêu việt để cứu lấy mình, để thắng những kẻ đưa Ngài lên thập giá. Tôi nghĩ nếu Chúa chịu bày tỏ một chút thì cục diện đã khác, và nếu Chúa không bị treo lên thập tự, tôi và bạn sẽ ra sao?
Từ khi Chúa thưa chuyện với Cha trong vườn Ghết-sê-ma-nê: “Cha ơi! nếu chén này không thể lìa khỏi Con được mà Con phải uống, thì xin ý Cha được nên” (Ma-thi-ơ 26:42). Đức Chúa Jesus đã trở thành người khác hẳn, nếu không vậy, Ngài không làm tròn trách nhiệm trong chương trình cứu rỗi mà Đức Chúa Trời hoạch định.
Đó cũng là một thách thức cho quý vị và tôi. Chúng ta đến với Chúa vì phép lạ hay vì cần một Cứu Chúa cho đời mình? Chúng ta tìm đến hệ thống triết học khôn ngoan, những lý luận đầy thuyết phục… hay đến với chính Chúa, Đấng vì yêu ta mà hy sinh tất cả?
Đấng Christ bị đóng đinh lên thập tự là một thử thách cho đức tin của bạn và tôi. Chúng ta có chấp nhận điều mà thế gian cho là tệ hại, điên rồ, chẳng có gì hãnh diện? Vâng, Đức tin của ta không chỉ đặt trên phép lạ hay khôn ngoan, nhưng đặt trọn vào chính Chúa.
Sứ đồ Phao-lô khẳng định: “Vì tôi đã đoán định rằng ở giữa anh em, tôi chẳng biết sự gì khác ngoài Đức Chúa Jesus Christ, và Đức Chúa Jesus Christ bị đóng đinh trên cây thập tự” (I Cô-rinh-tô. 2:2) và “Ấy vậy, mỗi lần anh em ăn bánh này, uống chén này, thì rao sự chết của Chúa cho tới lúc Ngài đến” (11:26).
Tôi không ngại nói với người khác về Cứu Chúa của tôi, người bị sỉ nhục trên thập tự, và kèm theo đó là một Đức Chúa Jesus phục sinh vinh hiển! Kìa! Thấp thoáng trong tôi hình ảnh người Giu-đa, người Hy Lạp… dùng phép lạ để bắt người ta phục tùng Cứu Chúa. Nhưng phải thêm khôn ngoan, thêm yêu thương mới có thể dắt đưa người khác về với Chúa bằng cách nói đến sự Phục Sinh kỳ diệu của Ngài.
Vì Chúa muốn bất kỳ ai cũng phải nhìn nhận Đấng Christ là quyền phép của Đức Chúa Trời, là sự khôn ngoan tuyệt đối của Ngài qua sự kiện lịch sử: Chúa chúng ta đã bị đóng đinh lên thập tự để sống lại và cứu cả thế gian.
M. Jeudi
(Nguồn: VietChristian; Ảnh: Unsplash)