Một lá thư lạc
Jnewsvn.com – Hơn 1 tuần trước Giáng Sinh, bà Ann ra thăm vườn, bỗng phát hiện một vị khách không mời mà đến: một chiếc bong bóng đỏ bay là là trong vườn. Bà đuổi theo cho đến lúc nó vướng vào cành cây. “Chúc mừng Giáng Sinh!” – bà đọc thấy hàng chữ trên bong bóng, và một cái bì thư nhỏ xíu buộc vào sợi dây ghi: “Gửi bố trên Thiên Đàng”, bên trong là nét chữ nguệch ngoạc:
“Bố ơi!
Con nhớ bố lắm! Bố khỏe chứ? Bố nhớ uống thuốc đều nhé.
Mẹ nói ở trên ấy với Chúa Jesus, bố vui lắm. Bố nhớ kể con nghe với nha!
Mấy hôm nay trời lạnh, tuyết rơi đầy sân. Trên ấy bố có lạnh không? Tuần sau là Giáng Sinh rồi, còn tháng sau là sinh nhật bố, bố có nhớ không?
Con ước gì bố ở đây. Nếu bố xin được về thăm nhà 1 ngày, mẹ và con sẽ vui lắm.
Con ghi ra đây những món mà con thích và mong nhận được trong Giáng Sinh này: 1 đôi giày, 1 cục Ru-bíc, 1 bộ xếp hình người nhện, 1 bộ Nintendo, 1 hộp bút chì màu, 1 bộ truyện tranh về khủng long.
À, mà nếu không có tiền, bố có thể mua cho con 1-2 món thôi cũng được.
Nhận được thư, bố nhớ trả lời con nhé. Con mong từng ngày. Chúc bố Giáng Sinh vui vẻ! Yêu và nhớ bố. Con trai của bố
Ký tên: Ben”.
Bà Ann lặng người, cầm mãi lá thư trên tay. Rồi bà đi tìm Dick, chồng bà. Dick nhanh hơn bà tưởng: ông bảo bà nhanh tay viết thư gửi về địa chỉ trên phong bì, nói muốn liên lạc với người nhà cậu bé.
Chiều nào đi học về Ben cũng hỏi mẹ nhận được thư bố chưa.
Rồi Kate nhận được một lá thư với nét chữ lạ: “Gửi mẹ của cháu Ben”. Thư viết: “Chào cô, bức thư của cháu Ben gửi bố đã tới ‘cổng Thiên Đàng’, vợ chồng tôi vô tình nhận được nên muốn trò chuyện với mẹ của cháu…”.
Kate lặng người. Một lúc sau, cô bấm số điện thoại ghi trong thư. Vợ chồng bà Ann tíu tít kể chuyện đã bắt được quả bóng ra làm sao… Rồi ông bà xin phép được tặng quà Giáng Sinh cho Ben.
“Xin phép cô cho chúng tôi được làm việc này” – bà Ann khẩn khoản – “Nếu có thể, xin cho chúng tôi được xem cháu Ben như con. Chúng tôi từng có một đứa con trai nhưng đã mất lâu rồi vì bạo bệnh”. Giọng bà Ann nghẹn lại. “Xin cô cho vợ chồng tôi có được niềm vui ấy. Tôi mong tất cả chúng ta đều có được niềm vui trong mùa Giáng Sinh này. Chúng tôi tin là Chúa đã khiến chiếc bong bóng ấy bay vào vườn nhà, đậu xuống trái tim chúng tôi…”.
Kate ứa nước mắt. Và họ hẹn gặp nhau.
Hai bà mẹ cùng ngồi gói những món quà cho Ben, còn Dick thì hí hoáy viết thư hồi âm cho cậu bé.
Sáng Chúa Nhật, trong lúc Kate đang bày hang đá nhỏ bên cây thông Giáng Sinh thì Ben chạy tới hí hửng khoe cậu đã nhận được thư bố. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau, chụm đầu đọc:
“Thiên Đàng ngày…
Ben yêu quý của bố!
Bố nhận được thư con 1 ngày trước Giáng Sinh. Hai mẹ con đừng lo cho bố nhé, Thiên Đàng rất đẹp, rất ấm áp, rất vui vẻ vì luôn có sự hiện của Chúa!
Cảm ơn Ben đã nhắc bố nhớ sinh nhật mình!
Con cố gắng chăm học và vâng lời mẹ nhé, nhớ giúp bố chăm sóc mẹ…
Giáng Sinh năm nay bố tạm xa nhà. Nhưng không hề gì, Thiên Ðàng không xa lắm đâu. Rồi chúng ta sẽ gặp nhau vào một ngày thật gần.
Bất cứ lúc nào con nghĩ tới bố là lúc đó bố ở ngay bên cạnh con. Bất cứ lúc nào con cầu nguyện Chúa là bố đều nghe thấy.
Còn bây giờ con hãy nhắm mắt lại, hãy tưởng tượng bố con mình đang ngồi bên nhau cạnh lò sưởi trong ngôi nhà ấm cúng của gia đình mình. Hai bố con mình cùng hát bài “Người tuyết ơi, đừng khóc nhé!” mà bố dạy con hồi Giáng Sinh năm ngoái đó, con còn nhớ không?
Bố gửi qua đường bưu điện cho con tất cả những món quà mà con thích. Tất cả gia đình ta cùng nhớ nhau trong lời nguyện cầu, Ben nhé!
Hôn con và mẹ. Merry Christmas!
Ký tên: Bố”
Mọi chuyện xảy ra như phép màu đối với Kate. Bà nhớ Dick mỉm cười nói với hai bà mẹ: “Rồi sẽ đến lúc nào đó Ben sẽ hiểu ra rằng câu chuyện hôm nay không có thật, cũng như ông già Noel không có thật, nhưng rồi cháu sẽ thông cảm với những người lớn về những lời nói dối ngọt ngào!”.
Khi ấy chỉ còn lại duy nhất 1 điều có thật: đó là bố của Ben hiện đang ở trên Thiên Ðàng. Như sau khi bố – một cảnh sát hy sinh trong khi thi hành nhiệm vụ – các cô chú bạn của bố đều nói với Ben rằng: “Trên Thiên Ðàng đang cần một người hùng, và bố cháu được chọn!”
Năm đó, cả hai gia đình đều có chung niềm vui Giáng Sinh, và người vui nhất là Ben, chưa bao giờ Ben nhận được nhiều quà đến thế – những món quà bố gửi từ Thiên Đàng về!
Bố không những cho Ben nhiều quà, mà còn cho cậu giấc ngủ thật bình an trong đêm Giáng Sinh. Ben mơ thấy bố ngồi sát bên cậu y như đêm Giáng Sinh năm trước, cùng đọc truyện tranh, cùng chơi, cùng hát với cậu… Trong mơ, Ben nghe rõ cả tiếng cười của bố.
“Thiên Ðàng không xa lắm đâu Ben!” – bố đã chẳng nói vậy sao?
Bố vẫn ở bên Ben trong lời cầu nguyện mỗi đêm của hai mẹ con. “Chúng mình vẫn có nhau trong lời cầu nguyện” – Ben nhớ lời bố dặn.
Lê Hữu
(Nguồn: ABC News; Ảnh: Shutterstocks; Youtube, Lego)