Ai thật sự biết đường lối Chúa?
Jnewsvn.com – Có một người được Đức Chúa Trời gọi là bạn: ông Môi-se. Vì sao? Vì ông là người biết đường lối Chúa. “Chúa phán với Môi-se mặt giáp mặt như một người nói chuyện với bạn hữu mình” (Xuất Ai Cập ký 33:11).
Mặt của Môi-se không bị che lại vì ông kính sợ Chúa, và vì không che mặt, nên ông có thể nói chuyện với Chúa một cách gần gũi, thân mật. Kết quả là Chúa bày tỏ cho Môi-se biết đường lối Ngài, cho dân Y-sơ-ra-ên biết công việc Ngài (Thi Thiên 103:7).
Vì dân Y-sơ-ra-ên không kính sợ Chúa, nên họ không chịu gần gũi Ngài. Ðường lối và bí mật giao ước của Chúa không được bày tỏ cho dân Y-sơ-ra-ên. Họ biết Ngài như cách tôi biết Tổng thống Mỹ: qua các thành tựu, hành động… Dân Y-sơ-ra-ên không được chia sẻ để hiểu cái ‘tại sao’ trong giao ước Chúa. Họ không hiểu động cơ, ý định và ước ao của tấm lòng Ngài. Dân Y-sơ-ra-ên chỉ biết bản tính của Ðức Chúa Trời như Ngài bày tỏ trong thế giới tự nhiên. Nên họ hiểu sai phương cách của Ngài là “lấy đi” hay “giữ lại”, khi họ không nhận được điều họ muốn.
Chúng ta không thể biết Chúa chỉ qua việc quan sát những gì Ngài làm trong thế giới tự nhiên, cũng như ta biết các nhân vật nổi tiếng qua báo chí, truyền thông. Ðức Chúa Trời là Thần Linh, và đường lối Ngài được giấu khỏi khôn ngoan của thế giới tự nhiên (Giăng 4:24; I Cô-rinh-tô 2:6-8)
Chúa chỉ bày tỏ chính mình cho những ai kính sợ Ngài. Dân Y-sơ-ra-ên không thấy được sự khôn ngoan, hiểu biết đằng sau mọi việc Ngài làm. Vì thế họ liên tục bước trước Chúa.
Kính sợ Chúa là biết đường lối Chúa, ông Môi-se thường biết tại sao Ðức Chúa Trời làm những việc Ngài làm. Kinh Thánh mô tả cái nhìn này là sự hiểu biết. Thật ra, Môi-se thường biết những gì Chúa sắp làm trước khi Ngài làm, vì Chúa bày tỏ điều đó cho ông trước. Kinh Thánh gọi đó là sự khôn ngoan. “Kính sợ Chúa là khởi đầu của sự khôn ngoan. Tất cả những ai làm theo các mạng lệnh Ngài được nhiều sáng suốt” (Thi thiên 111:10)
Kính sợ Chúa là vâng lời Ngài, ngay cả khi không ích lợi cho ta. Khi ta kính sợ Chúa, Ngài gọi ta là bạn hữu và bày tỏ lý do, ý định, ước ao của lòng Ngài. Chúng ta biết Chúa không chỉ qua hành động mà còn qua đường lối Ngài. Hãy đọc kỹ lời Chúa phán với môn đồ tại Bữa tiệc cuối cùng, sau khi Giu-đa bỏ đi: “Các con là bạn hữu của Ta nếu các con thi hành điều Ta truyền. Ta không còn gọi các con là đầy tớ nữa, vì đầy tớ không biết điều chủ mình làm; nhưng Ta đã gọi các con là bạn hữu, vì mọi điều nghe được nơi Cha, Ta đã cho các con biết” (Giăng 15:14-15)
Câu Kinh Thánh này thường được trích dẫn như một lời hứa về tình bạn với Chúa. Tuy nhiên, có điều kiện đi kèm với tình bạn này, đó là “…nếu các con thi hành điều Ta truyền” (Giăng 15:14). Như vậy, tình bạn với Chúa chỉ dành “cho những ai kính sợ Ngài”, vâng Lời Ngài một cách vô điều kiện. Chúa phán: “Ta không còn gọi các con là đầy tớ nữa”. Các môn đồ đã chứng tỏ là đầy tớ trung tín suốt hơn 3 năm. Họ ở lại với Chúa Jesus trong khi các môn đồ khác bỏ Ngài (Giăng 6:66).
Có khi nào Ngài xem họ chỉ là những đầy tớ? Ðây là giai đoạn thử thách, như trường hợp Áp-ra-ham và Môi-se. Một bài tập bắt đầu, bây giờ những lời phán của Ngài mang tính tiên tri. Bài kiểm tra kết thúc bằng sự vâng lời kiên định ở phòng cao. Trật tự thiên thượng được thiết lập. Phòng cao bày tỏ bản chất thật mỗi tấm lòng người. Chúa Jesus phán: “Vì tôi tớ không biết điều chủ mình làm; nhưng Ta gọi các con là bạn hữu, vì mọi sự Ta nghe nơi Cha Ta, Ta sẽ bày tỏ cho các con [bạn hữu Ta, người kính sợ Ðức Chúa Trời]”.
Các bạn của Chúa sẽ có ân tứ hiểu biết này, vì Ngài chia sẻ kế hoạch của Ngài với bạn hữu Ngài.
John Bevere
(Trích: ‘Kính sợ Chúa’ – VietChristian; Ảnh: Unsplash)