Chúng ta có một Đức Chúa Trời sung túc
Jnewsvn.com – Khi liên hệ đến việc truyền bá Phúc Âm, tôi nghe người ta nói: “Phải cẩn thận với tiền của Chúa!”. Cứ như Chúa có rất ít tiền!
Nó có thể là một lời chân thật, nhưng nghe có vẻ rất ích kỷ. Sao lại giữ tiền của Chúa trong ngân hàng? Có nhu cầu nào khẩn cấp, đặc biệt hơn nhu cầu cứu những linh hồn đang chết mất?
Khi nào Đức Chúa Trời tính từng xu? Ngài ‘tiện tặng’ khi tạo ra hàng tỷ ngôi sao và hành tinh? Chúa tiết kiệm sao khi Ngài sai chính Con Ngài rời Thiên Đàng đến với chúng ta để chết? “Đấng thật đã không tiếc chính Con Ngài, nhưng đã phó Con ấy vì tất cả ta thì làm sao mà Ngài sẽ ban mọi sự luôn với Con đó cho chúng ta” (Rô-ma 8:32). Chúng ta có một Đức Chúa Trời sung túc!
Kế hoạch tài chính của Đức Chúa Trời làm đầy túi tiền của chúng ta, để ta cứu rỗi linh hồn. Hết tiền sẽ có thêm, hay đơn giản: “Hãy cho, các con sẽ được cho lại” (Lu-ca 6:38). Hãy dâng, bạn sẽ có thêm để dâng. Đức Chúa Trời không tiếc chính mình Ngài thì Ngài tiếc tiền với bạn, với Hội Thánh, Mục vụ của bạn? Nên một Hội Thánh có thể nỗ lực tiết kiệm tiền thay vì nỗ lực cứu rỗi linh hồn?
Hãy tiêu tiền để cứu rỗi, vào những dự án chinh phục linh hồn. Người ta sẽ dâng cho những dự án sống, chứ không phải những tài khoản chết. Những báo cáo về việc truyền bá Phúc Âm, cứu rỗi linh hồn phải đến trước khi báo cáo tiền quỹ.
Hội Thánh mà dâng hiến thì sẽ thịnh vượng. Truyền bá Phúc Âm và hỗ trợ truyền giáo là cần thiết cho sức khỏe của Hội Thánh.
Đức Chúa Trời dẫn dắt rồi Ngài cung ứng. Chúa lãnh đạo rồi Ngài nuôi nấng. Đó là nguyên tắc đức tin của Ngài. Trong đồng vắng, ma-na rơi xuống chỗ có trụ mây trụ lửa, và chỉ tại đó. Nếu ra khỏi sự dẫn dắt của Ngài, họ sẽ mất bữa sáng, bữa trưa và bữa tối. Luôn có đủ nếu chúng ta ở ngay chỗ Ngài bảo ta ở.
Khi xây dựng một cái trại truyền giảng 34.000 chỗ ở châu Phi, tôi rất cần tài chính. Chúa bảo tôi không mượn tiền ngân hàng, và sự chỉ dẫn của Ngài là Thánh đối với tôi. Những lời này vang vọng trong tai tôi: “Vàng là của ta, bạc là của ta” (A-ghê 2:8). Ngày nọ, một số tiền rất lớn đã đến. Nó đúng y như số tôi cần. Thật khó tin được bằng mắt – không phải vì đức tin tôi nhỏ – nhưng bởi người gửi món quà ấy. Đó là một phụ nữ mà trong quá khứ đã gửi cho chúng tôi một vài đô-la mỗi tháng. Thình lình bà gửi món quà lớn này.
Cảm nhận đây là điều cần biết. Tôi tìm hiểu xem điều gì thúc giục bà dâng số tiền này. Bà nói đơn giản: giữa đêm, bà nhận một cú điện thoại, một chỉ dẫn đặc biệt rằng hãy gửi số tiền này đến cho chúng tôi. Bà khẳng định: “Nhưng cú điện thoại đó không đến từ con người, mà từ thiên sứ của Chúa, khi vinh quang Chúa đầy dẫy căn phòng. Tôi biết Chúa đã chỉ dẫn rõ ràng, và vì vậy tôi chỉ làm những gì Ngài bảo”. Tôi nghĩ: “Ồ! Nếu Đức Chúa Trời đã đặt thiên sứ coi sóc tiền bạc của chúng ta, thì tôi không cần những đêm mất ngủ. Tôi có thể thư giãn bao lâu còn cộng tác với Ngài!”.
Dĩ nhiên, dùng tiền dâng để làm những gì Chúa muốn là đúng Kinh Thánh. Đức Chúa Trời yêu mến những người dâng hiến cách vui lòng. Không ai có thể một mình truyền bá Phúc Âm cho cả thế giới. Tất cả chúng ta đều có ân tứ để đóng góp: tiền bạc, khả năng, thì giờ hay chính bản thân mình. Cần sự đóng góp của tất cả chúng ta mới có thể hoàn tất nhiệm vụ. Và cách duy nhất để hoàn tất công việc là cùng hợp lực với nhau. Vì thợ gặt quá ít nên không có ai nhàn rỗi, vì có quá nhiều nhu cầu nên không có đồng tiền nào là nhàn rỗi cả.
Reinhard Bonnke
(Trích ‘Lửa Phúc Âm’ – VietChristian; Ảnh: Unsplash)