Hãy gọi, Chúa sẽ đáp lời
“Anh sắp chết!”
Tôi nằm chờ chết trong chiếc lều và tấm chăn tả tơi, bẩn thỉu. Thật bất công. Tôi đã làm việc khó nhọc để có cái ăn, vất vả học hành với bao mơ ước… nhưng giờ tôi đang nằm chờ chết.
Từ bé, tôi thờ Phật, nhưng Phật chẳng ban cho tôi sự cứu giúp nào cả. Thật ra tôi không ngạc nhiên, vì trong những năm gia đình theo Phật, chưa bao giờ tôi thấy Phật đáp ứng một lời cầu xin nào.
Gia đình tôi sống ở miền bắc Hàn Quốc. Khi chiến tranh bùng nổ, chúng tôi mất hết nhà cửa, lánh nạn xuống miền Nam. Vô cùng thiếu thốn, tôi phải làm việc vất vả mới đủ ăn và tiếp tục học hành.
Ngày nọ, trong lúc đang làm việc, máu bỗng trào ra đầy mũi, miệng. Tôi ngất xỉu, rồi tỉnh dậy thấy áo quần đầy máu, đầu óc choáng váng. Tôi không biết đã nằm đó bao lâu. Cuối cùng, khó nhọc lắm tôi mới đứng dậy bước về nhà. Suốt đêm tôi sốt mê man, và mỗi lần ho, máu lại trào ra.
Sáng hôm sau, tôi cảm thấy như mình chết hơn. Cha mẹ đưa tôi đến bệnh viện. Bác sĩ chụp X-quang rồi bảo: “Chúng tôi không thể làm gì cho anh được nữa. Anh chỉ còn sống khoảng 1 tháng…”. “Bác sĩ!” – tôi hét lên – “Ông nói thật chứ?”
Bác sĩ chìa tấm phim ra, giải thích: “Lá phổi bên phải của anh hoàn toàn bị hủy hoại, lá bên trái nát bét, ung thối. Làm việc cực nhọc và suy dinh dưỡng khiến tim anh nở lớn, máu không thể lưu thông. Không thuốc nào có thể chữa khỏi”.
Cha tôi an ủi: “Con ạ, không có sinh cũng không có tử, không có vui cũng không có buồn. Chỉ ở trong Phật mới có sự thực hữu. Con hãy quên sự sống sự chết đi để lo tịnh dưỡng”. Tôi tuyệt vọng: “Máu đang trào ra miệng con là thật, đau đớn mà con đang chịu đựng là thật. Phật và những triết lý của cha không giúp ích gì cho con cả”.
Sợ hãi và tuyệt vọng, tôi gào lên: “Có Thượng Đế không? Nếu có Đấng nào gọi là Thượng Đế trong vũ trụ, xin đến cứu giúp tôi! Tôi muốn được sửa soạn để chết!”
Chúa trong vũ trụ
Chúa đã nghe lời cầu xin của tôi và trả lời bằng một cách mà tôi không ngờ. Một cô gái nhỏ gõ cửa và bước vào lều, tay ôm quyển Kinh Thánh. Tôi kinh ngạc vì văn hóa Hàn Quốc, đàn ông không thích đàn bà dạy dỗ. Tôi quyết bảo cô bé rời khỏi căn lều, nhưng cô nói: “Tôi biết ông đang sắp chết, tôi muốn được nói chuyện với ông về Đức Chúa Jesus Christ, Cứu Chúa của tôi”
Tôi càng giận dữ, mắng nhiếc cô gái. Tôi dọa cô rằng hàng triệu vi trùng lao đang bay đầy trong không khí và cô sẽ bị lây bệnh. Cô chỉ trả lời: “Đấng Christ của tôi sẽ bảo vệ tôi”; và tiếp tục làm chứng cho tôi. Cuối cùng cô rời căn lều và tôi nói: “Nhờ ơn Phật, cô ta đã đi”.
Sáng hôm sau cô gái trở lại, cô hát Thánh Ca và đọc lớn những lời Kinh Thánh. Tôi nguyền rủa, gọi cô là “một con chó Cơ đốc”, nhưng cô không phản ứng gì, suốt ngày chỉ nói về Đấng Christ.
Vào ngày thứ 5 khi cô đến, tôi hỏi tại sao, cô bảo: “Có một Đấng thúc giục tôi đến đây cầu nguyện cho ông”. “Đấng đó là ai?” – tôi hỏi – “Là Đức Chúa Jesus của tôi”. Cô trả lời trong nước mắt. Thình lình, sự cố chấp của tôi tan biến, tôi khóc: “Tôi muốn biết Chúa Jesus của cô”.
Cô đưa tôi quyển Kinh Thánh, và tôi bắt đầu đọc từ chỗ cô chỉ dẫn, đoạn 1 sách Ma-thi-ơ. Mấy phút sau tôi kêu lên: “Sách gì mà như niên giám điện thoại, làm sao giúp ích tôi được?”. Cô bảo tôi cứ tiếp tục đọc sẽ tìm được một câu chuyện kỳ diệu. Sau khi cầu nguyện thêm lần nữa, cô gái rời đi.
Tôi đọc tiếp, đinh ninh sẽ gặp mớ triết lý khó hiểu kiểu Phật giáo mà tôi đã đọc. Nhưng tôi khám phá ra: Kinh Thánh là quyển sách nói về một Đấng gọi là Jesus Christ, con của Đức Chúa Trời.
Tôi đọc những chỗ nói về Đức Chúa Jesus chữa lành kẻ đau, cứu kẻ chết sống lại. Tôi nghĩ Chúa Jesus chắc sẽ giúp tôi. Nhưng lý trí bảo: mày đã ghét và xúc phạm Chúa. Tôi cố gắng tìm một câu Kinh Thánh dẫn chứng rằng Đấng Christ ghét tội nhân, nhưng chẳng tìm được câu nào. Trái lại, tôi thấy Ngài tha thứ cho người đàn bà tà dâm, giải thoát kẻ bị quỷ ám, tiếp nhận kẻ đau ốm, tội lỗi… Tôi thấy tôi nghèo nhất trong đám nghèo, một kẻ đầy tội lỗi và sắp chết vì lao phổi, và Đức Chúa Jesus sẽ tiếp nhận tôi.
Từ ngày tặng tôi quyển Kinh Thánh, cô gái không trở lại nữa. Tôi không biết tên, cũng không biết làm thế nào để tìm cô. Tôi cần một người hướng dẫn để tôi gặp Chúa Jesus. Tôi cố gắng bước ra phố, dọ hỏi. Một người chỉ cho tôi cơ sở truyền giáo, ở đó có một người Mỹ…
(Hết phần 1. Ngày nay, Hội Thánh của Mục sư Yonggi Cho có trên 1 triệu tín hữu)
MS-TS Paul Yonggi Cho
(Trích: ‘Khi Thượng Đế trả lời’; Nguồn: VietChristian; Jnewsvn biên tập; Ảnh: Unsplash, Smartandrelentless)